Khởi đầu mới
Thấy ngày đăng là sai sai rồi, Một ngày đăng liên tiếp 3 bài, nhưng thật chất, 1 bài thì cả năm về trước xong để xó, không đụng vào vì cảm giác nó không còn đúng rồi quên mất cả năm vừa qua. Một bài thì ngay hôm trước viết, tính đăng luôn nhưng lại quên đăng. Nhìn lại thì đãc viết từ 2018. 4 năm qua được lác đác vài bài. Ối giời ơi, đúng là quá lười. Viết thì nhiều nhưng để đăng thì lại trau chuốt hơn đến từng chữ, viết rồi xóa, xóa lại viết. Có lúc tốn gần cả 2 hay 3 tiếng để viết xong một bài xong lại không ưng, thế là xóa. Xóa xong mới thầm chửi bản thân "Má nó, viết đúng rồi, sao lại xóa đi. Bố thằng ngu" Haizz, nhưng chịu thôi, viết không biết có bao người đọc, cũng chưa từng publish với quá nhiều người, chỉ là đôi dòng cảm xúc của riêng "tác giả" này thôi mà. Nhưng thằng tác giả này viết từ hồi nó còn là đứa học sinh ngông nghênh thấy tiền nhỏ, tới bây giờ làm lòi le ra rồi mới biết chắt chiu từng đồng, mới biết ba mẹ cực khổ. Có thể nói thằng này nó không biết thương gia đình. Điều đó nó công nhận. Nó thương chưa đủ. Đủ với mỗi người sẽ khác nhau và nó cảm giác yêu thương gia đình, nó chưa fullfill. Đôi lúc nó còn giận gia đình của nó, nhưng hỉ nộ ái ố, không thể nào rời khỏi con người. Trách nó được không, được chứ. Nhưng nó nên bị trách không? Nên chứ. Nó sửa chưa? Đang sửa. Những câu hỏi tu từ nó đang viết hiện tại và nó cảm giác, ôi, nó bỏ lỡ quá nhiều thứ rồi. Nó ngồi viết blog trong lúc mẹ đang la em nó và không nhìn vào màn hình máy tính, chỉ có tiếng gõ phím và nó ngồi hóng, bỏ qua những suy nghĩ và cứ viết, nên đoạn này ai không hiểu thì có thể skip vì đây chỉ là mớ suy nghĩ hỗn mang, lẫn lộn của nó mà thôi. Mẹ la em nó xong rồi, nó chú tâm viết tiếp đây.
Tại sao bài viết này là khởi đầu mới? Đúng vậy, nó đã cảm nhận nhiều thứ mới trong cuộc sống. Nó lần đầu tiên cảm giác đi làm mệt mỏi, nó được người anh của nó trao cho nó 2 chữ: "Đằm" và "Nhịn". Nó làm được chưa? Có lẽ là rồi nhưng câu trả lời cũng có thể là chưa. Nó biết nó không sửa được trong ngày một ngày 2, nhưng nó vui vì nó đang sửa đổi. Thời gian này chắc có lẽ nó đăng hàng tuần để tự suy nghĩ lại cuộc hành trình mới của nó. Blog này có thể là cuốn nhật ký, và cũng là những thứ lý thuyết suông. Ai trải qua rồi, đọc sẽ thấy đúng, chưa trải qua thì thấy lan man. Nó vẫn sẽ để một giọng văn đầy chế giễu cuộc đời của nó mà thôi. Vui vẻ, âm thầm nhưng cũng đầy ngang trái. Cố lên, và rồi một ngày sẽ làm được mà thôi.
Khởi đầu mới chính là việc nó đi làm phục vụ ở quán bia. Ngày 19 tháng 1 năm 2022. Lần đầu tiên nó đi xin việc, lần đầu đi phỏng vấn, và nhận đồng lương đầu tiên. Vui không? Nếu ai hỏi nó câu đó, chắc nó sẽ nói liền. Không đâu, nhưng... Chữ nhưng đó sẽ để lại nếu người nghe muốn biết thì hỏi tiếp. Nếu bạn thấy bài viết đủ dài thì cũng không cần đọc tiếp vì chỉ là giải thích chữ nhưng thôi. Không dài lắm đâu, tùy thuộc độ lan man thôi.
Nhưng gì?
Nó sẽ trả lời, nhưng tao học được nhiều thứ mới lắm. Đúng vậy, nó học được cực kì nhiều thứ mới. Nơi nó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm, chưa bao giờ nghĩ lương 25k/h. Nhưng nó làm. Đó là hành trình mới của nó. Rồi nó tính bỏ học, nhưng đi làm mới thấy được quyết định ngu ngốc. Chữ nhưng thứ 3 nè. Nhưng nó cảm thấy được sự kì vọng của bố mẹ nhiều hơn. Chữ nhưng thứ 4. Nhưng nó hiểu được lòng người hơn, hiểu được những cảm xúc có thể nhất thời, thì mệt mỏi, sẽ gây ra đổ vỡ. Giễu cợt quá nhỉ, con người mỗi năm đều có bồ, nhưng nó tới giờ mới hiểu điều đó. Lắm nhưng lắm nhưng nó lại thấy vui vì mình biết. Làm mệt, nhưng có tiền mình làm ra. Đoạn này thôi có 9 chữ nhưng kể cả câu này. Chắc thế là đủ. 9 vẫn đẹp hơn 10 nè.
Thôi thì bài viết thứ 2 sau hành trình nó ngưng viết một đoạn thời gian. Chúc may mắn trên con đường sắp tới, và hãy thấy vui vẻ vì những con đường đã qua. Thế thôi, quá dài cho thằng ngu văn này rồi. Thats it, dừng cuộc chơi, ai về nhà nấy. Đợi thêm tuần nữa sẽ có chuyện mới để kể. Lúc bí ý tưởng sẽ lôi chuyện xưa nhá. Peace!!!
-SG 13/02/22-
Nhận xét
Đăng nhận xét